Anh chẳng được như chồng người ta..!

Hôm nay có cuộc gặp quan trọng, vậy mà do công việc phải xử lý đột xuất, anh không thể đi cùng em như dự định. Để đến khi xong việc, anh chạy vội đến nơi, trên người vẫn mang nguyên cây đồng phục sắc cam. Nhìn chồng người ta lịch lãm, sang trọng, anh quần áo lấm lem dầu mỡ, chân tay xù xì, anh tự hỏi, không biết em có chạnh lòng về ông chồng thợ điện này không?

Tự nhiên anh thấy mình có lỗi, từ khi yêu đến tận bây giờ về chung một nhà, anh chưa bao giờ trọn vẹn bên em những dịp nghỉ lễ, khi người người sum họp, nhà nhà đoàn viên. Anh cũng nhớ bao lần hẹn, bao lần hứa... rồi lại hẹn em dịp khác cũng bởi lính áo cam còn bận trực điện canh ánh sáng cho mọi nhà.

Quần áo lem luốc dầu mỡ, chân tay xù xì, anh tự hỏi, không biết em có chạnh lòng về ông chồng thợ điện? 

Anh cũng chẳng được như chồng nhà người ta, hiếm lắm những buổi hết giờ làm đúng giờ. Có những hôm phụ giúp em được bữa cơm, mới dọn mâm ra phải đậy lồng bàn lại vì ngoài kia dân mất điện anh lại đồ nghề lên đường. Rồi đôi bận anh biết em đã mòn mỏi cố gắng chờ cơm. Bữa cơm nóng trở thành nguội ngắt, chỉ còn em lủi thủi ăn cơm một mình.

Anh biết em cũng đã rất buồn khi nghe đứa bạn thân tíu tít hạnh phúc kể về chồng của nó. Tối nào cũng rảnh rang làm đẹp bởi đã có chồng thay vợ kèm cặp bài vở cho con. Nhìn lại anh toàn đi sớm về muộn. Có những hôm về nhà thấy em một tay ôm đứa nhỏ, miệng nhắc đứa lớn học bài mà anh thấy thương em vô cùng. Tự trách mình sao chẳng được như chồng nhà người ta.

Và rồi, anh cũng chưa làm tròn nghĩa vụ của một trụ cột trong gia đình. Khi bão về một mình em vừa con thơ vừa thay anh chống bão. Vậy mà em cũng chẳng một lời trách móc, bão xong anh lại bỏ việc nhà căng mắt chạy theo những cột điện hoang hoải ngoài kia.

Làm vợ anh, em cũng tập quen dần những cuộc điện thoại vào thời điểm chẳng giống ai. Bất kể giữa trưa nắng nóng hay trời lạnh thấu đông, khi mọi người đang sum vầy ăn uống, kể cả lúc giữa đêm khuya trong giấc ngủ. Chỉ một cuộc điện thoại “sự cố” anh đành gác lại tất cả... Có đôi khi chính anh cũng không trả lời được câu hỏi: Giờ giấc của thợ điện là như thế nào?

Em, nghĩ lại thì lấy chồng thợ điện thiệt thòi nhiều quá. Thế nhưng chỉ những người vợ có chồng làm thợ điện mới hiểu được những vất vả mà anh và những người đồng nghiệp của anh đang hàng ngày, hàng giờ phải đối mặt. Anh hạnh phúc vì có em luôn thông cảm, chia sẻ trong công việc. Anh biết rằng, đằng sau dòng điện sáng luôn có bóng dáng em cùng sự hy sinh thầm lặng.


  • 24/03/2018 09:00
  • Hoàng Hồng Nhung
  • 2546