Mưa đầu mùa

"Mưa rồi!”- tiếng reo mừng của anh bạn đồng nghiệp trong phòng làm tôi không thể ngồi yên tại bàn làm việc, vội vàng chạy đến cạnh cửa sổ. Từng hạt mưa nặng hạt tạt thẳng tấm kính cửa, kèm với đó là tiếng mưa dồn dập liên hồi. Giữa tiết trời mùa khô nóng nực của tháng ba, khung cảnh đó mang đến một cảm xúc rất lạ. Nhìn xuống dưới đường phố, những bóng người đang di chuyển hối hả làm tôi chợt nghĩ đến những người đồng nghiệp của mình đang công tác ngoài lưới điện, không biết các anh đã kịp tìm nơi trú mưa hay vẫn đang cố gắng nơi hiện trường cho kịp giờ “trả lưới”.

Từ nhỏ, tôi đã thích mưa, cứ mỗi lần mưa cảm giác như thấy lòng nhẹ tênh. Những dòng tâm tư hòa lẫn cùng dòng mưa, rơi trong vô tận. Đôi khi miền cảm xúc ấy như hạt mưa rơi xuống đất rồi vỡ òa, tan theo dòng nước và trôi đi muôn hướng. Tôi yêu mưa đầu mùa, đơn giản không chỉ là những cơn mưa rào, kịp thời xua đi cái nóng nực, mà ở vùng đất Tây Nguyên này, cơn mưa tháng ba mang đến nước tưới cho cây cà phê, cũng là mang sức sống đến cho bà con nơi đây. Dẫu chẳng được nhiều nhưng chừng đó đã là tiết kiệm được bao công sức, tiền bạc. Hơn nữa còn góp phần giảm tải, giúp cho ngành Điện giảm biết bao nhiêu khó khăn, trở ngại.

Năm 2020, ngành Điện nói chung và PC Đắk Lắk nói riêng đứng trước nhiều áp lực và khó khăn. Đây là năm cuối phấn đấu “Tập trung hoàn thành toàn diện Kế hoạch 5 năm 2016-2020” và cũng là năm Tổng công ty Điện lực miền Trung đặt ra nhiệm vụ hàng đầu là “Năm An toàn lao động”. Cùng với đó, là giải quyết bài toán giải tỏa công suất cục bộ từ các dự án điện mặt trời đang triển khai đồng loạt tại một số khu vực trên địa bàn tỉnh. Trong khi đó, một số khu vực khác nhu cầu phụ tải tăng cao, đang đối diện với nguy cơ quá tải. Hơn nữa, ngành Điện cũng đang cùng cả xã hội nỗ lực hết mình phòng chống đại dịch COVID-19. Trong bối cảnh đó, nhiệm vụ phải đáp ứng nhu cầu sử dụng điện của khách hàng liên tục, chất lượng là một trách nhiệm lớn và khó khăn hơn bao giờ hết. 

Giữa lúc căng thẳng, nhất là trong không khí bắt đầu oi bức cuối tháng ba, cơn mưa ấy đến giải tỏa bao áp lực cả về thực tế công việc lẫn tinh thần. Mưa Tây Nguyên lạ lắm, bất chợt đến rồi bất chợt đi. Bầu trời đang đen kịt sau một thoáng đã trở nên quang đãng, cao và trong đến lạ. Mọi thứ dường như được khoác lên mình một chiếc áo mới, tinh khiết và căng đầy nhựa sống. Cây cối, dù có đôi chút tả tơi nhưng mạnh mẽ hơn sau thử thách. Những mái ngói sạch bong, bị ngấm nước và chuyển sang màu nâu, ấm áp đến lạ. Không khí trong lành, mát mẻ hơn. Và kìa, hình ảnh người lính áo cam, hiện ra nơi cuối đường - hình ảnh thân thương của những người đồng nghiệp. Họ, những người thợ điện đang trở về sau một ngày lao động vất vả với bộ quần áo ướt sũng bởi nước mưa và pha lẫn trong đó là những giọt mồ hôi. Trên gương mặt họ có sự mệt mỏi nhưng có cả niềm vui, niềm hạnh phúc vì được cống hiến, làm việc và sau đó được sum vầy cùng gia đình sau một ngày làm việc.

Từ cơn mưa đầu mùa, niềm hy vọng trong tôi lại được thắp lên. Phải rồi, dù có khó khăn đến đâu thì chắc chắn phía trước vẫn còn rất nhiều lối đi, chúng ta sẽ cùng nhau đương đầu với thử thách và làm nên thành tựu. Rất nhiều điều tốt đẹp đang chờ đợi phía trước!

Link gốc


  • 07/04/2020 11:54
  • Nguồn: EVNCPC
  • 957